Hieule đã viết:Xin chào Đạo Hửu Cục Đất
Theo mình hiểu sau khi đọc kinh Vô Ngã Tướng thì việc tin rằng tự ngã (atman) hay linh hồn (soul) có trong cái thân ngủ uẩn này là tà kiến (nhận thức không đúng).
Không biết mình nghỉ như vậy có sai không hay mình có diển dịch kinh sai ở chổ nào không?
Xin Đạo Hửu chỉ giùm
Lành thay, lành thay Hiền hữu! đã lâu ngày không gặp, cđ không có dịp thăm hỏi vấn an, Hiền hữu có được bằng an khỏe mạnh, ít bệnh ít não, tâm thăng bằng và được nhiều tăng thịnh trong Chánh pháp? Mong rằng các Thiện pháp như vậy có được nơi Hiền hữu!!
Ở đây, này Hiền hữu! nghĩ rằng
"tự ngã(atman) / linh hồn(soul) hay bất cứ cái gì… " có trong
thân ngủ uẩn này chưa phải là Tà kiến, đó chỉ là gán cho
Thân ngủ uẩn này một
“Cái tên” mới mà thôi,
nhưng này Hiền hữu! khi nào gán cho
Thân ngủ uẩn này những cái tên mới như là
“tự ngã / linh hồn / chân tâm hay bất cứ cài gì…” và xem là
thường còn thường hằng mới rơi vào Tà kiến; vì nó sinh khởi Tham,chấp thủ và xa rời đạo lộ ngược dòng Giải thoát.
Ở đây, này Hiền hữu! Thật là khó khi diễn dịch, diễn giải... lời của bậc đã chứng đối với người chưa chứng, nhất là thông qua sự truyền thừa quá nhiều năm; ngay như tựa đề kinh là
"Vô Ngã Tướng" đã cho thấy sự sai lệch khi nghe học và truyền thừa.
Trong Chánh tạng Kinh văn được HT Minh Châu việt dịch thì thời pháp này có tên là
"Vô Ngã Tưởng" chứ không phải là
"Vô Ngã Tướng", và bài pháp được kết tập trong Thiên Uẩn - Tương Ưng Uẩn thuộc Tương Ưng Bộ Kinh, như vậy nội dung của thời pháp chủ yếu là liên hệ đến các Uẩn (chứ không phải liên hệ đến các sự vật hiện tượng trên thế giới).
Kinh văn:
VII. Năm Vị (Vô ngã tưởng) (Ðại 2,7c) (Luật tạng, Ðại phẩm q.1, từ trang 3) (S.iii,66)
1) Một thời Thế Tôn ở Bàrànasi (Ba-la-nại), tại Isìpatana (Chư Tiên đọa xứ), vườn Lộc Uyển.
2) Ở đây Thế Tôn nói với đoàn năm vị Tỷ-kheo: "Này các Tỷ-kheo". -- "Thưa vâng bạch Thế Tôn". Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn nói như sau:
3) -- Sắc, này các Tỷ-kheo, là vô ngã. Này các Tỷ-kheo, nếu sắc là ngã, thời sắc không thể đi đến bệnh hoạn và có thể được các sắc như sau: "Mong rằng sắc của tôi là như thế này! Mong rằng sắc của tôi chẳng phải như thế này!"
4) Và này các Tỷ-kheo, vì sắc là vô ngã. Do vậy sắc đi đến bệnh hoạn, và không thể có được các sắc: "Mong rằng sắc của tôi như thế này! Mong rằng sắc của tôi chẳng phải như thế này!"
5) Thọ, này các Tỷ-kheo, là vô ngã. Này các Tỷ-kheo, nếu thọ là ngã, thời thọ không thể đi đến bệnh hoạn, và có thể được các thọ như sau: "Mong rằng thọ của tôi như thế này! Mong rằng thọ của tôi chẳng phải như thế này!"
6) Và này các Tỷ-kheo, vì thọ là vô ngã. Do vậy, thọ đi đến bệnh hoạn, và không thể có được các thọ: "Mong rằng thọ của tôi như thế này! Mong rằng thọ của tôi chẳng phải như thế này!"
7) Tưởng là vô ngã...
8) Các hành là vô ngã, này các Tỷ-kheo, nếu các hành là ngã, thời các hành không thể đi đến bệnh hoạn và có thể được các hành như sau: "Mong rằng các hành của tôi như thế này! Mong rằng các hành của tôi chẳng phải như thế này!"
9) Và này các Tỷ-kheo, vì các hành là vô ngã. Do vậy, các hành đi đến bệnh hoạn, và không thể có được các hành: "Mong rằng các hành của tôi như thế này! Mong rằng các hành của tôi không phải như thế này!"
10) Thức là vô ngã, này các Tỷ-kheo, nếu thức là ngã, thời thức không thể đi đến bệnh hoạn, và có thể có được các thức như sau: "Mong rằng thức của tôi như thế này! Mong rằng thức của tôi chẳng phải như thế này!"
11) Và này các Tỷ-kheo, vì thức là vô ngã. Do vậy, thức đi đến bệnh hoạn, và không có thể có được thức: "Mong rằng thức của tôi như thế này! Mong rằng thức của tôi chẳng phải như thế này!"
12) Này các Tỷ-kheo, các Ông nghĩ thế nào? Sắc là thường hay vô thường?
-- Là vô thường, bạch Thế Tôn!
-- Cái gì vô thường là khổ hay lạc?
-- Là khổ, bạch Thế Tôn.
-- Cái gì vô thường, khổ, chịu sự biến hoại, có hợp lý chăng khi quán cái ấy là: " Cái này là của tôi, cái này là tôi, cái này là tự ngã của tôi"?
-- Thưa không, bạch Thế Tôn.
13-15) -- Thọ... Tưởng... Các hành...
16) Thức là thường hay vô thường?
-- Là vô thường, bạch Thế Tôn.
-- Cái gì vô thường là khổ hay lạc?
-- Là khổ, bạch Thế Tôn.
-- Cái gì vô thường, khổ, chịu sự biến hoại, có hợp lý chăng khi quán cái ấy là: "Cái này là của tôi, cái này là tôi, cái này là tự ngã của tôi"?
-- Thưa không, bạch Thế Tôn.
17) --
Do vậy, này các Tỷ-kheo, phàm sắc gì quá khứ, vị lai, hiện tại, thuộc nội hay ngoại, thô hay tế, liệt hay thắng, xa hay gần; tất cả sắc cần phải như thật quán với chánh trí tuệ như sau: "Cái này không phải của tôi, cái này không phải là tôi, cái này không phải tự ngã của tôi".
18) Phàm thọ gì...
19) Phàm tưởng gì...
20) Phàm các hành gì...
21)
Phàm thức gì quá khứ, vị lai, hiện tại, thuộc nội hay ngoại, thô hay tế, liệt hay thắng, xa hay gần; tất cả thức cần phải như thật quán với chánh trí tuệ như sau: "Cái này không phải của tôi, cái này không phải là tôi, cái này không phải tự ngã của tôi".
22)
Thấy vậy, này các Tỷ-kheo, bậc Ða văn Thánh đệ tử yếm ly đối với sắc, yếm ly đối với thọ, yếm ly đối với tưởng, yếm y đối với các hành, yếm ly đối với thức. Do yếm ly, vị ấy ly tham. Do ly tham, vị ấy giải thoát. Trong sự giải thoát, trí khởi lên: "Ta đã được giải thoát". Vị ấy biết rõ: "Sanh đã tận, Phạm hạnh đã thành, những việc nên làm đã làm, không còn trở lui trạng thái này nữa".
23) Thế Tôn thuyết như vậy. Nhóm năm vị Tỷ-kheo hoan hỷ, tín thọ lời Thế Tôn dạy. Trong khi lời dạy này được nói lên, tâm của nhóm năm vị Tỷ-kheo được giải thoát khỏi các lậu hoặc, không có chấp thủ.
http://buddhanet.net/budsas/uni/u-kinh- ... u3-22c.htm
Này Hiền hữu! đó là những danh tự dành cho đệ tử Phật có duyên được nghe và học tập với Chánh pháp.
Nhưng đối với khách quan đại đa số quần chúng thì một cách tự nhiên họ "chấp" chặc Thân Năm Uẩn và sống vì mục đích chăm lo làm đẹp cho Thân Năm Uẩn (trong đó chủ yếu là 2 uẩn Sắc - Thọ); người thì lo sửa sang trang điểm cho dung Sắc này đẹp đẽ (phát sanh thêm lòng tự hào, hơn thua... với đời), người thì sống chăm lo cho cảm Thọ được an lạc thoải mái bằng các thú vui vật chất hoặc tinh thần
nhưng nếu họ nhận thức được rằng
"Sắc, Thọ..." của họ bản chất là Vô thường thì một cách tự nhiên sẽ hướng về ly Tham (cách làm trên là sai phương tiện);
khi đó, nếu họ chưa được học Thân Năm Uẩn là "Sắc, Thọ, Tưởng, Hành, Thức" mà lại nghĩ Thân Năm Uẩn này là
"tự ngã / linh hồn..." thì họ có thể quán:
"tự ngã / linh hồn... này bản chất là Vô thường hoại diệt, cho nên nó không phải là tôi, không phải là của tôi",
thực hành như vậy vẫn tương ưng ý nghĩa
"quán với chánh trí tuệ" và hướng về yếm ly,
ly Tham.
này Hiền hữu! Toàn bộ giáo pháp Phật là để thực hành hạnh sống
nhàm chán, ly tham, thắng trí, giác ngộ, Niết-bàn;
đây là phương tiện bên cạnh
Bát Thánh Đạo để một người thực hành ly Tham, giác ngộ Niết-bàn,
nếu có vị hữu học đến hỏi cđ:
Pháp Phật dạy điều gì?? không nghi ngờ do dự, cđ trả lời vị ấy chỉ 2 chữ:
ly Tham; tất cả phương tiện mà Phật dạy chỉ nhằm mục đích giúp vị đệ tử đạt được điều này, dù là
Bát Thánh đạo, dù là
Vô Ngã quán,...
Hãy kham nhẫn, này Hiền hữu! ý nghĩa này thật là quan trọng, cđ sẽ nói rõ ý nghĩa này một lần và sau đó có thể không có duyên nói lại :
Ở đây, nền tảng căn bản giáo pháp Phật là dựa trên Bốn Thánh Đế liên hệ đến Khổ,
nếu người nào không giác ngộ Khổ để, nghĩ rằng: đời sống này là vui là đẹp, vì ấy sẽ bằng lòng và vui thích với đời sống thế tục, thời đối với vị ấy con đường đoạn diệt Khổ của Phật thật là không thích hợp,
chỉ có người giác ngộ được Khổ đế, thấy rằng: đời sống này phù du, bấp bênh, bất toàn... muốn tìm một con đường khác, thời đạo lộ đoạn diệt Khổ của Phật đối với vị ấy mới thật là thích hợp.
ở đây, cđ xin nhắc lại lời Phật rộng thuyết về Khổ Tập thánh đế và Khổ Diệt thánh đế:
19. Này các Tỷ kheo,
thế nào là Khổ tập Thánh đế? Sự
tham ái đưa đến tái sanh, câu hữu với hỷ và
tham, tìm cầu hỷ lạc chỗ này chỗ kia. Như
dục ái, hữu ái, vô hữu ái.
Này các Tỷ kheo, sự tham ái này khi sanh khởi thì sanh khởi ở đâu, khi an trú thì an trú ở đâu? Ở đời, sắc gì là thân ái, sắc gì là khả ái, sự tham ái này khi sanh khởi thì sanh khởi ở đấy, khi an trú thì an trú ở đấy.
Ở đời sắc gì là thân ái, sắc gì là khả ái?
Ở đời, con
mắt là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi sanh khởi thì sanh khởi ở đấy, khi an trú thì an trú ở đấy.
Ở đời cái
tai... ở đời
mũi... ở đời
lưỡi... ở đời
thân... ở đời
ý là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi sanh khởi thì sanh khởi ở đấy, khi an trú thì an trú ở đấy.
Ở đời các
sắc... ở đời các
tiếng... ở đời các
hương... ở đời các
vị... ở đời các cảm
xúc... ở đời các
pháp là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi sanh khởi thì sanh khởi ở đấy, khi an trú thì an trú ở đấy.
Ở đời
nhãn thức... ở đời
nhĩ thức... ở đời
tỷ thức... ở đời
thiệt thức... ở đời
thân thức... ở đời
ý thức là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi sanh khởi thì sanh khởi ở đấy, khi an trú thì an trú ở đấy.
Ở đời
nhãn xúc... ở đời
nhĩ xúc... ở đời
tỷ xúc... ở đời
thiệt xúc... ở đời
thân xúc... ở đời
ý xúc là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi sanh khởi thì sanh khởi ở đấy, khi an trú thì an trú ở đấy.
Ở đời
nhãn xúc sở sanh thọ... ở đời
nhĩ xúc sở sanh thọ... ở đời
tỷ xúc sở sanh thọ... ở đời
thiệt xúc sở thanh thọ... ở đời
thân xúc sở sanh thọ... ở đời
ý xúc sở sanh thọ là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi sanh khởi thì sanh khởi ở đấy, khi an trú thì an trú ở đấy.
Ở đời
sắc tưởng... ở đời
thanh tưởng... ở đời
hương tưởng... ở đời
vị tưởng... ở đời
xúc tưởng... ở đời
pháp tưởng là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi sanh khởi thì sanh khởi ở đấy, khi an trú thì an trú ở đấy.
Ở đời
sắc tư... ở đời
thanh tư... ở đời
hương tư... ở đời
vị tư... ở đời
xúc tư... ở đời
pháp tư là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi sanh khởi thì sanh khởi ở đấy, khi an trú thì an trú ở đấy.
Ở đời sắc
ái... ở đời thanh ái... ở đời hương ái... ở đời vị ái... ở đời xúc ái... ở đời pháp ái là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi sanh khởi thì sanh khởi ở đấy, khi an trú thì an trú ở đây.
Ở đời sắc
tầm ... ở đời thanh tầm... ở đời hương tầm... ở đời vị tầm... ở đời xúc tầm... ở đời pháp tầm là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi sanh khởi thì sanh khởi ở đấy, khi an trú thì an trú ở đấy.
Ở đời sắc
tứ... ở đời thanh tứ... ở đời hương tứ... ở đời vị tứ... ở đời xúc tứ... ở đời pháp tứ là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi sanh khởi thì sanh khởi ở đấy, khi an trú thì an trú ở đấy.
Này các Tỷ kheo,
như vậy gọi là Khổ tập Thánh đế.
20. Này các Tỷ kheo, và
thế nào là Khổ diệt Thánh đế?
Sự diệt tận không còn luyến tiếc tham ái ấy, sự xả ly, sự khí xả, sự giải thoát, sự vô nhiễm (tham ái ấy).
Này các Tỷ kheo, sự tham ái này khi xả ly thì xả ly ở đâu, khi diệt trừ thì diệt trừ ở đâu? Ở đời, sắc gì thân ái, sắc gì khả ái, sự tham ái này khi xả ly thì xả ly ở đấy, khi diệt trừ thì diệt trừ ở đấy.
Ở đời sắc gì thân ái, sắc gì khả ái?
Ở đời con
mắt là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi xả ly thì xả ly ở đấy, khi diệt trừ thì diệt trừ ở đấy.
Ở đời lỗ
tai... ở đời
mũi... ở đời
lưỡi... ở đời
thân... ở đời
ý là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi xả ly thì xả ly ở đấy, khi diệt trừ thì diệt trừ ở đấy.
Ở đời các
sắc... ở đời các
tiếng... ở đời các mùi
hương... ở đời các
vị.. ở đời các
xúc... ở đời các
pháp là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi xả ly thì xả ly ở đấy, khi diệt trừ thì diệt trừ ở đấy.
Ở đời
nhãn thức... ở đời
nhĩ thức... ở đời
tỷ thức... ở đời
thiệt thức... ở đời
ý thức là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái khi xả ly thì xả ly ở đấy, khi diệt trừ thì diệt trừ ở đấy.
Ở đời
nhãn xúc... ở đời
nhĩ xúc... ở đời
tỷ xúc... ở đời
thiệt xúc... ở đời
thân xúc... ở đời
ý xúc là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi xả ly thì xả ly ở đấy, khi diệt trừ thì diệt trừ ở đấy.
Ở đời
nhãn xúc sở sanh thọ... ở đời
nhĩ xúc sở sanh thọ... ở đời
tỷ xúc sở sanh thọ... ở đời
thiệt xúc sở thanh thọ... ở đời
thân xúc sở sanh thọ... ở đời
ý xúc sở sanh thọ là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi xả ly thì xả ly ở đấy, khi diệt trừ thì diệt trừ ở đấy.
Ở đời
sắc tưởng... ở đời
thanh tưởng... ở đời
hương tưởng... ở đời
vị tưởng... ở đời
xúc tưởng... ở đời
pháp tưởng là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi xả ly thì xả ly ở đấy, khi diệt trừ thì diệt trừ ở đấy.
Ở đời
sắc tư... ở đời
thanh tư... ở đời
hương tư... ở đời
vị tư... ở đời
xúc tư... ở đời
pháp tư là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi xả ly thì xả ly ở đấy, khi diệt trừ thì diệt trừ ở đấy.
Ở đời sắc
ái... ở đời thanh ái... ở đời hương ái... ở đời vị ái... ở đời xúc ái... ở đời pháp ái là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi xả ly thì xả ly ở đấy, khi diệt trừ thì diệt trừ ở đấy.
Ở đời sắc
tầm... ở đời thanh tầm... ở đời hương tầm... ở đời vị tầm... ở đời xúc tầm... ở đời pháp tầm là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi xả ly thì xả ly ở đấy, khi diệt trừ thì diệt trừ ở đấy.
Ở đời sắc
tứ... ở đời thanh tứ... ở đời hương tứ... ở đời vị tứ... ở đời xúc tứ... ở đời pháp tứ là sắc thân ái, là sắc khả ái. Sự tham ái này khi xả ly thì xả ly ở đấy, khi diệt trừ thì diệt trừ ở đấy.
Này các Tỷ kheo,
như vậy gọi là Khổ diệt Thánh đế.
http://buddhanet.net/budsas/uni/u-kinh- ... uong22.htm
như vậy, này Hiền hữu! Khổ do
Tham ái làm cho tập khởi,
Tham ái đoạn diệt thời Khổ diệt;
và Bát Thánh Đạo là phương tiện để đạt được
ly Tham, đoạn diệt, thắng trí, giác ngộ, Niết-bàn.
lại nữa,
"Do vô minh duyên hành; hành duyên thức; thức duyên danh sắc; danh sắc duyên sáu xứ; sáu xứ duyên xúc; xúc duyên thọ; thọ duyên ái; ái duyên thủ; thủ duyên hữu; hữu duyên sanh; sanh duyên già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não được khởi lên; như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi." -
http://buddhanet.net/budsas/uni/u-kinh- ... u2-12a.htm
trong thời quá khứ, này Hiền hữu! các chúng sanh hữu tình lưu chuyển luân hồi chính do nhân duyên này mà lưu chuyển luân hồi.
trong thời vị lai, .......
trong thời hiện tại, này Hiền hữu! các chúng sanh hữu tình lưu chuyển luân hồi chính do nhân duyên này mà lưu chuyển luân hồi.
"Nhưng do sự ly tham, đoạn diệt vô minh một cách hoàn toàn, nên hành diệt. Do hành diệt nên thức diệt. Do thức diệt nên danh sắc diệt. Do danh sắc diệt nên sáu xứ diệt. Do sáu xứ diệt nên xúc diệt. Do xúc diệt nên thọ diệt. Do thọ diệt nên ái diệt. Do ái diệt nên thủ diệt. Do thủ diệt nên hữu diệt. Do hữu diệt nên sanh diệt. Do sanh diệt nên già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não đều diệt; như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt."
-
http://buddhanet.net/budsas/uni/u-kinh- ... u2-12a.htm
trong thời quá khứ, này Hiền hữu! chúng sanh hữu tình được Giải thoát chính do nhân duyên này mà được Giải thoát.
trong thời vị lai, .......
trong thời hiện tại, này Hiền hữu! chúng sanh hữu tình được Giải thoát chính do nhân duyên này mà được Giải thoát.
do vậy, này Hiền hữu! nếu có người hữu học hỏi cđ Pháp Phật dạy điều gì?
không nghi ngờ do dự, cđ trả lời vị ấy chỉ 2 chữ:
ly Tham
do vậy, này Hiền hữu! xem
Thân Năm Uẩn là
"tự ngã (atman) / linh hồn (soul) hay bất cứ là gì..." chưa phải là Tà kiến, mà xem các đối tượng đó là
thường còn thường hằng mới là Tà kiến, vì tác ý như vậy không hướng đến
ly Tham, đoạn diệt, thắng trí, giác ngộ, Niết-bàn.
và pháp này nên gọi là
"Vô ngã Tưởng" hoặc là
"Vô Ngã quán" thời sẽ thích hợp hơn, vì dù là theo cách nào thì cũng dùng Tưởng để quán mà thôi:
quán là Ngã thì đưa đến Tham, chấp thủ => đau Khổ
quán là Vô Ngã thì đưa đến ly Tham,phá chấp => Thoát Khổ
Có lẻ cũng không thừa khi cđ nhắc lại lời Phật dạy:
- Này Ananda, đạo lý Vô ngã mà Như Lai giảng dạy cho các vị khất sĩ là một pháp môn hướng dẫn thiền quán để phá trừ chấp ngã, chứ không phải là chủ thuyết "vô ngã". Câu hỏi của Vacchagota chỉ có mục đích muốn biết lập trường của Như Lai về ngã nên Như Lai không trả lời, vì trả lời là rơi vào biên kiến hý luận, hoặc chấp có, hoặc chấp không. Này Ananda, muốn giác ngộ và giải thoát cần diệt trừ tất cả mọi kiến chấp. Thà rằng họ cho là mình không biết còn hơn là đưa họ vào kiến chấp "có / không".
http://www.quangduc.com/DucPhat/82sutichducphat11.html
Kính chúc Hiền hữu an lạc và thành tựu Thánh pháp của Thế Tôn !!!