Thuở ấy, vua Ba Tư Nặc của nước Câu Tát La, muốn cưới một công chúa dòng Thích Ca làm hoàng hậu, mới gởi sứ giả đến thành Ca Tỳ La Vệ để cầu hôn. Vua Đại Danh dòng Thích Ca mới chọn trong hàng con mình một nàng công chúa rất đẹp, vốn do một người cung nữ nô lệ sanh ra. Vua Ba Tư Nặc phong làm Hoàng hậu, sanh ra Thái tử Tỳ Lưu Ly. Khi Thái tử đúng mười sáu tuổi, về thăm quê mẹ ở Ca Tỳ La Vệ, các vị hoàng tử dòng Thích Ca đều bỏ đi săn, để khỏi đón tiếp một người vốn thuộc dòng ti tiện. Nhưng Thái tử Tỳ Lưu Ly vẫn được tiếp đãi nồng hậu nơi hoàng cung. Sau cuộc viếng thăm, Thái tử Tỳ Lưu Ly ra về; trong bọn tùy tùng có người bỏ quên đồ vật, trở lại lấy. Bấy giờ có người đầy tớ gái trong cung đang chùi rửa cái ghế Thái tử đã ngồi, vừa chùi vừa lẩm bẩm: "Ghế nầy ô uế đi vì đứa cháu của kẻ nô lệ đã ngồi lên". Người tùy tùng lấy làm lạ, mới hỏi tại sao, người đầy tớ thuật lại nguồn gốc, dòng dõi bên ngoại của Thái tử Tỳ Lưu Ly. Bà ngoại của Thái tử là một người nô lệ, được vua Đại Danh thương, nên mới sanh ra công chúa, mẹ của Thái tử. Chuyện được dấu kín trong thời gian Thái tử viếng thăm. Nào ngờ, người tùy tùng thuật lại hết cho Thái tử nghe. Tỳ Lưu Ly nổi giận, nguyện sẽ báo mối thù nầy.
Tỳ Lưu Ly là kẻ bạo ngược, đuổi vua cha phải chạy sang nước Ma Kiệt Đà, cướp ngôi, cầm quân sang đánh thành Ca Tỳ La Vệ. Biết bao nhiêu người trong dòng họ Thích Ca bị giết chết. Ngài A Nan khóc lóc xin nhờ đức Phật cứu cho, nhưng đức Phật bảo, đó là quả báo của dòng họ Thích Ca phải gánh chịu, vì trong một tiền kiếp, họ đã bỏ thuốc độc vào một hồ nước, giết hết loài cá trong hồ; nay cá ấy tái sanh ở nước Câu Tát La, đến báo oán.
Trên đường trở về nước, quân đội của Vua Tỳ Lưu Ly đóng đại dinh bên bờ sông, an giấc. Nửa đêm, nước lụt to lớn tràn ngập khắp nơi, cuốn tất cả mọi người trôi ra biển, chết hết.
Khi nghe kể lại việc nầy, đức Phật đọc lên bài Kệ sau đây:
- Người mãi mê hái hoa dục lạc,
Bị Tử thần đến bắt mang đi;
Như cơn lụt lớn, khác gì,
Cuốn phăng làng xóm ngủ khì, say mê.
(Kệ số 047)
A. NGHĨA CHỮ:
- Ba Tư Nặc: Tên thật vua nầy bằng tiếng Pali là Pasenadi, tiếng Phạn là Prasenajit. Vua Ba Tư Nặc là một Phật tử thuần thành, thường đến thưa hỏi đức Phật về giáo pháp.
- Câu Tát La: Tên thật nước nầy bằng tiếng Pali là Kosala.
- Thích Ca: Tên thật của dòng họ nầy bằng tiếng Pali là Sakya.
- Đại Danh: tên thật của vua nầy bằng tiếng Pali là Mahānāma.
- Ma Kiệt Đà: tên thật nước nầy bằng tiếng Pali là Magadha.
- Tàn sát: Tàn = tàn bạo; sát = sát hại, giết chết.
- Cầu hôn: Xin cưới.
- Nô lệ: Nô = đầy tớ; lệ = lệ thuộc. Nô lệ là người đầy tớ, thân thể thuộc về chủ, chủ có quyền sinh sát được.
- Ô uế: Dơ bẩn.
- Đại dinh: Đại = lớn; dinh = doanh trại, chỗ đóng quân.
- Hoa dục lạc: Hoa = bông hoa; dục = ham muốn; lạc = vui. Thú vui vật chất về thể xác, trong Phật học gọi là dục lạc. Bảo đó là hoa, vì dục lạc hay cám dỗ, làm người vui thích và mê đắm.
Tích chuyện kể lại việc báo thù của vua Tỳ Lưu Ly đã tàn sát dòng họ Thích Ca. Ý nghĩa quan trọng là Luật Nhơn Quả báo ứng: dòng họ Thích Ca trong tiền kiếp đã giết chết hết loài cá trong hồ bằng thuốc độc, trong kiếp nầy phải chịu cảnh tàn sát. Vua Tỳ Lưu Ly giết hại người trong họ Thích Ca, phải chịu quả báo hiện tiền (= ngay trước mắt) là bị nước lụt cuốn chết trôi ngoài biển, ngay trong đêm sau trận tàn sát.
(2) Ý nghĩa của bài Kệ số 047:
Trong bài Kệ, đức Phật chỉ nhơn việc vua Tỳ Lưu Ly và quân lính đang ngủ mê, bị lũ lụt cuốn trôi trong đêm, mà so sánh với việc người ham chạy theo thú vui vật chất, chẳng dè Thần Chết rình sẵn bắt đi, vào lúc mình chẳng ngờ. Ý nghĩa quan trọng của bài Kệ là đừng tham đắm dục lạc, phải lo tu hành, vì mình chẳng biết được lúc nào mình sẽ chết. Nếu chẳng tu hành để giải thoát, sẽ phải trôi lăn mãi trong vòng khổ đau của sanh tử Luân hồi.
Tại sao đức Phật lại chẳng dùng thần thông cứu giúp dòng họ mình tránh khỏi cuộc tàn sát? Chẳng phải đức Phật đã vô tình với họ hàng, đó là vì luật quả báo khi báo ứng chẳng vì nể ai, chẳng tư vị ai, hễ đã làm ác thì phải chịu điều khổ sở. Chẳng có nơi nào trên thế gian nầy mà ta trốn được quả báo cả.
(2) Ghi nhớ Tích chuyện, để tự trách mình mỗi khi có ý định muốn làm hại ai, hay trả thù ai.
(3) Hãy xem lại các Tích chuyện số 1, 2, 3, 4, và các bài Kệ liên hệ đến việc thù oán. Nhớ rằng: ôm việc thù oán trong lòng là tự hại mình trước, vì lòng mình chẳng được nhẹ nhàng, thanh thản.
(4) Về các thú vui giải trí, sau những giờ làm việc nhọc mệt, xin đề nghị thử xét lại để tránh các "dục lạc" thông thường sau đây:
- Hút thuốc lá, nhai kẹo, tán gẫu với bè bạn;
- Chơi bài tứ sắc, xoa mạt chược;
- Rủ nhau vào quán rượu nhâm nhi, sau giờ làm việc.