Ma Ha Bát Nhã đã viết:Vì các pháp do tự tánh vô sanh thường sanh ra pháp rốt ráo, do các pháp ấy do tự tánh sanh ra mà diễn nói tự tánh vô sanh thường sanh ra các pháp, các pháp do được sanh ra rồi diệt đi nên gọi các pháp là vô thường. Đây có nghĩa Vô Thường Tức Thường, Thường tức vô thường. Tự tánh vốn thường, các pháp sanh là vô thường. Tự tánh vốn bất sanh bất diệt, nhưng các pháp từ tự tánh sanh ra lại vô thường. Đây cũng là nghĩa bất nhị!binh đã viết:Phật nói "các pháp sanh, diệt là nghĩa vô thường".Tại sao ông Duy Ma Cật nói“Này ngài Ca Chiên Diên ! Ngài chớ nên đem tâm hạnh sanh diệt mà nói pháp thật tướng (32). Ngài Ca Chiên Diên ! Các pháp rốt ráo không sanh, không diệt là nghĩa “vô thường”; năm ấm rỗng không, không chỗ khởi là nghĩa “khổ” ; các pháp rốt ráo không có, là nghĩa “không ; ngã và vô ngã không hai là nghĩa “vô ngã” ; pháp trước không sanh, nay cũng không diệt, là nghĩa “tịch diệt” .?Các pháp rốt ráo không sanh, không diệt là nghĩa “vô thường”
"Các pháp sanh, diệt" <=> "vô thường" = "hư ảo"
"Các pháp rốt ráo" <=> " vô thường" . Khái niệm "vô thường" ở đây tôi nghĩ nó mang nghĩa "không phải là thường" chứ không phải là "không thường", vì "không thường" tương đương với "đoạn", mà nếu là "đoạn" thì phải có "thường", là 2 đối đãi. Cái "vô thường" này "bất nhị", vượt ra ngoài đối đãi cho nên phải xóa "2 cái ác kiến chấp tánh có 2", không nói là "thường", không nói là "đoạn" nên tạm dùng chữ "vô thường".
Đôi khi từ Hán Việt dễ làm cho người ta bị loạn chưởng. Không hiểu là trong kinh điển gốc, có dùng cùng một từ ngữ hay không? Ai biết chỉ giùm.