XXX. NHẤT HIỆP LÝ TƯỚNG
- Tu Bồ Ðề! Nhược thiên nam tử, thiện nữ nhân, dĩ tam thiên đại thiên thế giới, toái vi vi trần. Ư ý vân hà? Thị vi trần chúng, ninh vi đa phủ?
Tu Bồ Ðề ngôn: "Thậm đa, Thế Tôn! Hà dĩ cố? Nhược thị vi trần chúng thiệt hữu giả, Phật tức bất thuyết thị vi trần chúng. Sở dĩ giả hà? Phật thuyết vi trần chúng, tức phi vi trần chúng, thị danh vi trần chúng. Thế Tôn! Như Lai sở thuyết tam thiên đại thiên thế giới, tức phi thế giới, thị danh thế giới. Hà dĩ cố? Nhược thế giới thật hữu giả, tức thị nhất hiệp tướng. Như Lai thuyết nhất hiệp tướng, tức phi nhất hiệp tướng, thị danh nhất hiệp tướng".
- Tu Bồ Ðề! Nhất hiệp tướng giả, tức thị bất khả thuyết, đản phàm phu chi nhân, tham trước kỳ sự.
- Dịch nghĩa:
LÝ CÙNG TƯỚNG HỢP
Này thầy Thiện Hiện
Nếu có thiện nam
Cùng người tín nữ
Đem cả ba nghìn
Đại thiên thế giới
Nghiền nát thành bụi
Ý thầy nghĩ sao
Bụi ấy nhiều chăng?
- Thầy Thiện Hiện thưa:
Bạch Phật thật nhiều
Vì sao bảo nhiều?
Vì những bụi ấy
Nếu có thật thể
Thì Phật chẳng nói
Là những hạt bụi.
Tại sao như vậy?
Vì Như Lai nói
Những hạt bụi ấy
Tức phi hạt bụi
Mới là hạt bụi.
Bạch đức Thế Tôn
Như Lai nói rằng
Thế giới ba nghìn
Đại thiên rộng lớn
Tức phi thế giới
Mới là thế giới.
Vì sao như vậy
Vì nếu thế giới
Mà có thật thể
Thì đó chỉ là
Một tướng giả hợp
Như Lai nói rằng
Một hợp tướng ấy
Tức phi hợp tướng
Mới là hợp tướng.
Này thầy Thiện Hiện
Một hợp tướng ấy
Thì không thể nói
(Thật là tướng gì)
Chỉ người phàm phu
Tham chấp việc ấy.
A. GIẢI THÍCH TỪ NGỮ
- Nhất hợp tướng: Một tướng giả hợp, từ tướng cực vị (quark: hạt căn bản điện tử), cho đên tướng thê giới (nghĩa là từ vi mô đến vĩ mô) đều là một tướng giả hợp, mang lý tính vô ngã, nên luôn luôn chuyển biến từ dạng này sang dạng khác cho đến vô cùng (vô thường).
- Nhất hợp lý tướng: Lý cùng tướng hợp nhất.
B. TÌM HIỂU NỘI DUNG
Đến đoạn này đức Phật dạy hết thảy mọi pháp đều mang lý tính vô ngã. Từ lớn như đại thiên thế giới, cho đến nhỏ nhiệm nhất như cực vi trần, đều vô ngã. Bởi mang lý tính vô ngã, nên vạn hữu trong hiện tượng giới mới hình thành.
Ngược lại, nếu hạt bụi có thực thể (cái gì đó chính là cái gì đó), tức có cái ngã bất di bất dịch (hữu ngã), thì mọi hiện tượng vậy lý, tâm lý không thể tương lập, tương thành, tương sinh, tương hoại được. Vì vậy cho nên, trong vũ trụ này không có thứ gì từ cái một mà sinh ta tất cả
(1), mà phải gồm nhiều yếu tố (duyên) mới tạo thành. Những thứ gì đã từ nhân duyên sinh, thì cũng bị nhân duyên diệt để chuyển hóa đến vô cùng. Lý tính vô ngã bao hàm vạn hữu, từ hiện tượng vậy lý cho đến hiện tượng tâm lý. Vô ngã là nhìn về mặt không gian của hiện tượng, và vô thường là nhìn về mặt thời gian của hiện tượng.
Hạt bụi không (vô ngã), nên tương thành hạt bụi. Thế giới không, nên tương thành thế giới. Vi mô không, nên ba nghìn đại thiên thế giới không. Bởi vi mô và vĩ mô đều là tướng hợp nhất với lý tính tương lập, tương thành, tương sinh, tương hoại. Nó mãi đi từ dạng này sang dạng khác, cho đến vô cùng bởi lý tính chủng tử sinh hiện hành, rồi hiện hành tạo thành chủng tử, tương tác sinh diệt lẫn nhau cho đến vô cùng.
Vì chuyển từ dạng này sang dạng khác, cho nên không thể khẳng định là gì, cũng không thể phủ định là không. Vì không thể khẳng định cũng không thể phủ định, nên cứu cánh nhị biên đều dứt tuyệt, gọi là
"Lý cùng tướng hợp, chủ bạn bất nhị" bởi
"pháp giới thông hóa".
Vì những lẽ trên, nên đức Phật dạy
"Phải xa lìa tự tâm hiện lượng"; bởi cái năng hiện của tự tâm là tri kiến, nên cái sở hiện của tự tâm là lập tri. Và chính vì
"Tri kiến lập tri" nên tâm rơi vào chấp thủ: có không, đoạn thường, thật giả v.v... mà phải
"chẳng sinh tri kiến" thì thật tướng Bát nhã mới hiện bày.
GHI CHÚ:
(1) Thượng đế.