BATKHONG1985 đã viết: Trong các đệ tử A LA HÁN, Vấn đề Phật Tánh (Bồ Đề Đạo)đầu tiên đã được ấn truyền từ Đức Phật cho Ngài Đại Ca Điêp, sau đó được ấn chứng và trao truyền y bát ở Ấn Độ và Trung Hoa, đến Ngài Huệ Năng thì chấm dứt việc trao truyền y bát.
Đức Phật và các Tổ đều nói rằng: giáo ngoại biệt truyền bất lập văn tự, lấy Tâm Truyền Tâm.
=> Kinh Điển Nam Tông không có giáo lý biệt truyền này.
DH có thể không tin BK nhưng chẳng lẽ không tin Phật và Ngài Đại Ca Diếp.
Kính ĐH BATKHONG, Đức Phật đã dạy chúng ta "chớ vội tin" ngay cả kinh điển Phật giáo. "Chớ vội tin" không phải là Ngài bảo đừng có tin cái gì hết mà là nghĩa là niềm tin phải đi cùng với trí tuệ suy xét khách quan, so sánh, đối chiếu, phân tích, rồi sau đó mới được thực hành kiểm nghiệm qua thực tế. Bởi vì có hai lý do:
Thứ nhất, Đức Phật đã cảnh báo trước trong nhiều bài kinh rằng sẽ có kẻ xuyên tạc giáo pháp của Ngài, đội lốt lời dạy của Ngài hoặc do sự truyền thừa lệch lạc nên đã "thọ giáo sai lầm" (Tham khảo Topic
http://diendan.daitangkinhvietnam.org/v ... 5&start=24).
Thứ hai, "chớ vội tin" (tức là niềm tin phải đi cùng với trí tuệ suy xét khách quan, so sánh, đối chiếu, phân tích, rồi sau đó mới được thực hành kiểm nghiệm qua thực tế) cũng là quá trình TƯ trong quá trình VĂN-TƯ-TU. Có như vậy thì người học Phật mới không rơi vào mê tín, mới có thể hiểu sâu sắc Giáo pháp. Hơn nữa, nếu Đạo Phật là chân lý thì càng xem xét, chân lý của Đạo Phật càng sáng ngời. Chỉ có những giáo lý giả mạo lời của Đức Phật thì khi chúng ta phản biện sẽ tìm ra chỗ hở, sai lệch.
Trong đầu ĐH hình như đã mặc định rằng cứ văn bản nào được ghi là lời Phật thì đương nhiên nó phải đúng là lời Phật dạy thì phải, không suy tư, không so sánh đối chiếu, không được phép phản biện. Như thế là hoàn toàn trái với tinh thần "chớ vội tin" rất khách quan, minh bạch mà nhân loại từ cổ chí kim đều thán phục ca tụng.
Ngài A Nan tuy không tham dự hết các Pháp hội, nhưng trước khi đồng ý làm thị giả cho Đức Phật, Ngài đã xin Phật thuyết lại những bài giảng nào mà Ngài không có mặt và Đức Phật đã hứa khả việc này. Và dù cho rằng Ngài A Nan không nghe được hết các Pháp hội thì cũng không hề chi, bởi vì trong lần kết tập kinh điển lần thứ nhất ngay sau khi Phật nhập Niết Bàn, lần thứ hai sau đó khoảng một trăm năm không phải chỉ có một mình Ngài A Nan thực hiện mà còn có hàng trăm vị Thánh đệ tử A-la-hán khác của Đức Phật tham gia kết tập (tất nhiên là phải gồm toàn bộ những trụ cột của Tăng đoàn, trong đó có cả Ngài Đại Ca Diếp rồi). Điều này đều được cả Nam tông và Bắc tông công nhận. Mà đã gọi là kết tập kinh điển thì đương nhiên phải bao gồm toàn bộ những lời dạy của Đức Phật rồi, ĐH BATKHONG ạ. Những lần kết tập sau này, khi các vị Thánh đệ tử A-la-hán của Phật khi Ngài còn tại thế đã lần lượt nhập diệt hết, thì độ tin cậy là không thể bằng so với hai lần kết tập đầu tiên được.
Về "Bồ Đề Tâm" và "Bồ Tát Đạo", ĐH haizen đã viết rất xác đáng trong Topic
http://diendan.daitangkinhvietnam.org/v ... 0&start=24 như sau:
"...Thứ nhất, Phật giáo Nam tông, Phật giáo Ấn độ, Phật giáo Tây Tạng taị sao không xác nhận có sự kiện " niêm hoa vi tiếu" cũng như xác nhận có dòng truyền thừa của 28 vị Tổ Ấn độ (nhân vật thì có thể có thật nhưng dòng truyền thừa thì không). Trước Lục Tổ cũng không thấy tài liệu ghi chép về dòng truyền thừa này. Phải chăng đây là sự "thêm mắm thêm muối" của các vị "hảo hán Trung hoa" đời sau nhằm đề cao tông phái của mình chăng?
Thứ hai, đạo hữu Ba la mật nói khi sự kiện Niêm hoa vi tiếu xảy ra thì không có Tôn giả Xá lợi Phất vi Ngài đã tịch trước Phật. Điều này không đúng vì Tôn giả chỉ nhập Niết bàn trước Phật khoảng 6 tháng, trong khi theo truyền truyết thì sự kiện Niêm hoa vi tiếu xảy ra trước khi Phật nhập Niết bàn là gần 30 năm.
Thứ ba, A-la-hán - Bậc Ứng Cúng là một trong mười danh hiệu cao quý của chư Phật. Ai coi thường quả vị A la hán là xúc phạm chư Phật, là một tà kiến!
Thứ tư, có người cho rằng thiền Nam tông chỉ có mục đích thoát luân hồi, thành A la hán chứ không có mục đích thành Phật?(tức không có Bồ đề tâm). Điều này cũng chính là coi thường quả vị A la hán, cho các vị là ích kỷ, chỉ lo giải thoát cho riêng mình. Thế các vị đại đệ tử A la hán của Phật cũng không có mục đích tu đạt tới quả vị rốt ráo Chánh đẳng chánh giác ư? Như thế có đáng được coi là đại đệ tử của Đức Phật không? A la hán mà không có tâm vô thượng Bồ đề, không có lý tưởng giác ngộ giải thoát viên mãn, không có chí hướng giáo hoá chúng sinh, không có lòng từ bi vị tha rộng lớn, chỉ ích kỷ tu cho riêng mình, không muốn đi tiếp theo con đường của Đức Phật, thì xin lỗi, một người như thế gọi là đệ tử Phật cũng không xứng đáng chứ đừng nói đến là một vị Thánh đã chứng Niết bàn! Một vị khi tu hành đã tới quả vị A la hán thì trí tuệ và lòng từ bi buộc các Ngài không thể an trú mãi trong Niết bàn mà các Ngài đều theo nguyện lực đại bi thị hiện trong tam giới để giáo hoá chúng sinh không mệt mỏi. Đến khi công hạnh giáo hoá chúng sinh đã viên mãn, vị đó sẽ thi hiện trong loài người để thành tựu Phật quả. Đó chính là con đường Bồ tát đạo mà mọi Đức Phật đều đã đi qua (Trong kinh Pháp hoa, Đức Phật đã thọ ký cho vô số các vị A la hán đều sẽ thành Phật)
Một số người có quan điểm rằng: A la hán tuy không còn chấp ngã nhưng vẫn còn chấp pháp. Đây là một quan điểm sai lầm. Ngã (chủ thể) và pháp (khách thể) là 2 khái niệm đồi lập, khái niệm này có vì khái niệm kia có. Vì tâm còn phân biệt nên mới có chủ và khách, còn nếu đã không phân biệt thì làm gì còn có khái niệm chủ với khách. Do đó một vị A la hán khi đã giác ngộ được cảnh giới vô ngã thì ngay đó khái niệm "pháp" cũng không còn, thế thì làm gì có "chấp pháp" ở đây nữa chứ.
Thứ năm, Tổ sư thiền nếu đã tự coi là tối thượng thừa, chỉ dành cho những bậc thượng căn, ngay đến các đại đệ tử của Đức Phật cũng không thể lĩnh hội nổi, thì xin hỏi, những kẻ hậu sinh đời sau có ai đủ kiêu mạn và u mê để tự vỗ ngực nhận rằng mình là thượng căn để theo đuổi pháp môn đó không?
Thực ra, Tổ sư thiền xét cho cùng cũng nằm trong thiền tứ niệm xứ (hoặc sử dụng niệm thân, hoặc áp dụng niệm thọ, niệm tâm, niệm pháp). Theo đó, người thầy gợi ý chớp nhoáng một cách linh hoạt phù hợp với căn cơ từng đệ tử để giúp họ dứt bỏ vọng tưởng, đi vào các tầng bậc định. Tuy nhiên, nó chỉ có hiệu quả với những người đã từng gieo duyên sâu dày với Phật Pháp. Chính Đức Phật đã sử dụng phương pháp này để giúp nhiều vị đệ tử đạt được quả vị thánh, từ Dự lưu cho đến A la hán. Đó có thể là một thời thuyết pháp , hoặc chỉ bằng một bài kệ ngắn gọn, hay bằng một cách đặc hiệu cho từng cá nhân như trường hợp của Tôn giả Châu Lợi Bàn Đặc chẳng hạn. Phương pháp này gọi là "bất lập văn tự" thì chớ hiểu là phủ nhận coi thường kinh điển mà mang tội, ta nên hiểu điều đó là phải dựa vào từng nhân duyên đặc thù của từng cá nhân mà linh hoạt áp dụng thiền tứ niệm xứ (tuỳ bệnh cho thuốc). Đây là cách đi tắt cho những người đã gieo duyên nhiều đời với Đạo được đốn ngộ, chứ không phải là một pháp môn "tối thượng thừa", càng không phải là phương pháp dành cho những kẻ căn cơ thấp kém thích lý luận suông, bắt chước những thiền ngữ của người xưa mà dương dương tự đắc cứ tưởng là mình sắp thành Phật thành Tổ đến nơi rồi!"
Như vậy, "Bồ tát" chính là HẠNH của một vị A la hán. Đứng trên khía cạnh giải thoát thì gọi là A la hán, đứng trên khía cạnh lợi ích chúng sinh thì gọi là Bồ tát. Dù nói A la hán hay Bồ tát thì đó cũng chỉ là hai khía cạnh của một vấn đề duy nhất như lưng và lòng của một bàn tay không thể tách rời. Bồ tát vị là giai đoạn sau của quả vị A la hán. Khi một vị A la hán đã viên mãn Bồ Tát Đạo rồi thì thành tựu Phật quả. Niết Bàn là giải thoát tự do, không phải là rơi vào sự ràng buộc tù túng mới; là có năng lực làm chủ, không phải không có năng lực làm chủ. Vô Ngã cũng chính là Đại Bi, không còn vị kỷ cũng cùng một ý nghĩa với vị tha hoàn toàn.
Do đó có thể khẳng định tư tưởng Bồ Tát Đạo hẳn nhiên đã nằm trong bản chất của Giáo pháp Nguyên Thủy, Kinh Bắc tông chỉ là diễn tả thêm cho công hạnh đó mà thôi. (Có lẽ Phật không muốn tiết lộ rõ công hạnh Bồ tát của một vị A la hán, vì ngại chúng sinh nghe rồi tô điểm tưởng tượng, chỉ để cho ai đến rồi sẽ tự biết?)
Quý ĐH cũng có thể tham khảo lời dạy của cố HT.Thích Minh Châu về vấn đề này qua Topic
http://diendan.daitangkinhvietnam.org/v ... 41&t=10342
Kính!