Nếu ĐH cho rằng điều đó là không thể làm được thì có thể giải thích tại sao không?Chánh Tín đã viết: Câu 1: Công đức trong thực tế là những suy nghĩ-lời nói-hành động đem lại lợi ích cho chúng sinh khác trong thiện pháp. OK
Câu 2: Đây là một đề tài nhạy cảm, quan điểm của tôi cũng như của một số bậc tôn túc như cố HT. Thích Minh Châu, TT. Thích Nhật Từ... mà tôi đã trình bày ở những bài viết đã đăng và cả bài viết đã bị xóa gần đây. Chủ diễn đàn này không muốn tôi bàn sâu thêm nữa nên tôi sẽ không trả lời mà chỉ có thể đặt câu hỏi lại với ĐH mà thôi:
* Theo ĐH, sau khi Đức Bổn Sư nhập Níp Bàn hàng trăm năm đến gần 1000 năm, nhất là khi Đạo Phật bị tàn sát ở Ấn Độ và lan truyền sang các quốc gia khác, người ta có thể viết những bản kinh giả mạo lời Đức Phật trà trộn vào tam tạng kinh điển nhằm mục đích phá hoại được không? (Trong khi Ma Vương và ngoại đạo rất muốn làm việc này vì nó rất thâm độc và hiệu quả!) Nếu ĐH cho rằng điều đó là không thể làm được thì có thể giải thích tại sao không? Còn nếu điều đó là có thể thực hiện được thì làm thế nào có thể nhận ra những bản kinh ngụy tạo này?
- Có thể không làm được, bằng chứng cụ thể tới hôm nay chúng ta vẫn có rất nhiều kinh tạng để học.
(Nếu không thể thì đ/h xem lại tích chuyện và bài Pháp cú kệ số 223. Kinh sách của Thánh Nhân thì luôn luôn phải thắng phải hơn sách của ngoại đạo là lẽ từ ngày xưa tới nay mà.)
Còn nếu điều đó là có thể thực hiện được thì làm thế nào có thể nhận ra những bản kinh ngụy tạo này?
- Kinh ngụy tạo mà đ/h muốn đề xướng phải nêu rõ nhân chứng và vật chứng. Hoặc nó làm hại đến Tăng đoàn thì OK. Bằng như tất cả điều không thì chúng ta đã vi phạm luật vọng ngữ. (Cơ hội ở diễn đàn bị baned còn ở ngoài đời thì khó nói lắm.)
- Nếu tôi cho rằng kinh ngụy tạo, thì trước tiên xem nơi xuất sứ, tên tuổi tác giả có chánh báo/y báo, hoàn cảnh trong lịch sử. Rồi bước thứ hai Kinh này có làm hại đường tu hay không?
Kinh này nó dạy giết người hay cứu người! Trong trường hợp kinh giả mà cứu người thì nó dẫn là kinh thật thôi bạn. Ví dụ: tên kinh của Chư vị liệt tổ, liệt tông thành lập ra...kinh báo hiếu Phụ Mẫu, kinh trường thọ, kinh nhân quả.v.v. Thì kinh này là kinh cứu người, tóm lại theo tôi nhận xét khuyên ai có tâm này nên nghĩ lại.
Nếu người có học qua Tứ Diệu Đế rồi thì lại càng không quan tâm vấn đề kinh ngụy tạo sẽ làm cho tổn não chẳng có lợi ích gì trong vấn đề trạch pháp.
Về bản chất của Đạo Phật là không làm tổn hại đến chúng hữu tình cũng như vô tình, xem bài kệ 270* Giáo lý của Đạo Phật có những điểm gì đặc trưng và khác biệt với ngoại đạo về bản chất ? Trả lời đầy đủ chính xác được câu này thì tôi nghĩ có thể giải đáp được câu hỏi mà ĐH đã đặt ra.
Không đi ngược lại với bản thể, của thiên nhiên, sinh thái.v.v.
Đặc trưng của Đạo Phật là Giới Định Huệ chỉ có vậy thôi.
Sự thật danh từ tỉnh ngộ chỉ là biết, hiểu, ghi nhớ... Hoặc khá hơn chút là ghi nhớ bằng chánh niệm biết phân biệt thiện ác, nhân quả.v.v. Chỉ là sơ khai như người biết đọc, biết viết.Hỏi 3Sự tỉnh ngộ thế nào:Đáp: Tôi cũng đã từng đọc kinh tụng chú mà không làm những công đức trên thực tế, với suy nghĩ thế là đủ, tội lỗi trong vô lượng kiếp cho đến nay đã được hóa giải, công đức thế là vô lượng rồi. Một khi đã có "công đức vô lượng" thì cuộc sống sẽ đầy hanh thông tốt đẹp, đạo lực và đạo nghiệp sẽ chỉ có tiến bộ mà thôi.
Nhưng thực tế cuộc sống thì lại "thật đến phũ phàng"! ĐH Thien Nhan và các ĐH khác có kinh nghiệm gì không?
Còn tu hành theo các vị Thánh Nhân thì phải đi đến con đường Giác Ngộ. Tôi không biết phải tỉnh ngộ như thế nào cho đúng. Nhưng khi tiếp súc với ''Cái ngã của mình, nhơn, chúng sanh, thọ giả'' thì phải ráng làm sao cho đừng vi phạm là Ok. Thế thôi.
Tóm lại, không có kinh giả mà chỉ có mình tu giả. Còn chuyện thế sự thì để thế sự Quí Tăng Ni học chúng lo. Như thế dù ta ở đâu cũng không phạm quy, phạm giới luật. Như vậy mới đúng ứng dụng, học đúng theo " chánh niệm trong Ý. "
Chớ chỉ bàn Chánh niệm là gì, có gì, phải làm sao.v.v. thì chỉ là lời bàn sáo rõng chữa có thực tâm chánh niệm.
Thân.
(Nếu bạn đồng ý, thích chia sẽ thêm thì chúng ta bước trở lại gia đoạn Chánh Niệm. )