Trong kinh đã chất chứa tất cã tinh hoa giáo lý của từ mấy ngàn năm nay, và cho tới mãi tận bây giờ vẩn không thay đổi. Đó chính là những bài kệ trong Kinh, mà ngày nay những người tu bên Nam Tông nói riêng đều hầu như phải học thuộc lòng trước, rồi mới tới các kinh khác. Củng đủ biết sự quan trọng ở Quyển kinh này.
Cho tới ngày nay, thì tất cã tông phái Phật giáo, đều tán thán Kinh này. Riêng tn có chút tâm tư đã thành đạt nguyện vọng về Quyển Kinh Pháp Cú này. Hy vọng sẽ đem lại một chút suy tư và thỏa mái trong lòng Quí vị, Kính mời.
Trong phẩm Phật Đà. Còn tiếp...Tứ Diệu Đế
Trong cơn nguy-khốn bàng-hoàng,
Con người tìm trú dưới hàng cây thiêng.
Hoặc vào đền miếu, chùa chiền,
Hoặc lên đồi núi, hoặc miền rừng hoang.
(Kệ số 188.)
Trú thân như thế, thiếu an-toàn,
Vì chưa tựa vào hàng tối-thượng.
Ẩn-náu nơi đấy vẫn bất-an,
Vì các khổ-đau còn bận vướng.
(Kệ số 189.)
Người tìm về nương-tựa nơi Phật,
Nơi Giáo-pháp và nơi Tăng-đoàn,
Với chánh-trí, thông-hiểu rõ-ràng
Lẽ nhiệm-mầu của Bốn Sự-Thật.
(Kệ số 190.)
Thấy KHỔ, TẬP là nguồn-gốc khổ,
Thấy DIÊT là khi khổ vượt qua.
Thấy Bát-chánh-ĐAO là thánh-lộ,
Dẫn đến việc diệt khổ nơi ta.
(Kệ số 191.)
Đấy là nơi nương-tựa an-toàn,
Đấy là chỗ qui-y vô-thượng.
Hãy tìm về đấy mà nương thân,
Thoát khỏi mọi khổ đau, hết vướng.
(Kệ số 192.)
tn, Kính
(Ghi chú: tn thấy những thể văn vần dể học, dể nhớ. Nhưng còn cảm thấy vẩn còn dài. Nên Quí vị có lòng hoan hỉ xin chỉ dạy làm sao rút ngắn, gọn hơn nửa.)