Mô Phật
Trong cuộc sống, mỗi GĐ có một cách sống khác nhau và không GĐ nào giống nhau cả, nhưng dưới đây tôi mytt sẽ nói phương cách chung, và các vị hãy dùng tình thương hay lòng nhân từ bi mà ứng dụng vào đời sống cá nhân..
Thí Dụ: Có một GĐ nghèo tuy có vài người con nhưng ai cũng mãi làm lo cho cá nhân GĐ của họ.. Trong GĐ này lại có một đứa con vì ham Tu học đã dứt khoát bỏ nhà đi, trong khi mẹ không muốn nên gần như từ bỏ đứa con này..
Đứa con vì ham tu mặc người mẹ từ bỏ, mỗi lần được về lại bị mẹ cay đắng đuổi đi.. Người này vì vậy không hề ĐT thăm hỏi mẹ.. Một hôm có một người vào Chùa xin XG so theo vai vế thì người này vai em, nhưng tuổi tác thì lớn hơn..
Tình cờ ngồi nghe các huynh nói truyện về mẹ của huynh trốn nhà và bà mẹ giận từ, không ngó đến mặt và không nhắc đến tên, gặp thì lại bị cự rầy la, nên không về nữa.. Cô lão sa di liền nói như sau:
Con XG ở xa GĐ
( Theo con bà mẹ ấy vì thương quá hóa hờn giận vậy thôi, nhưng bà rất đau lòng đó.. Mấy cô vì chưa làm cha mẹ làm sao hiểu tình yêu thương con thâm thúy cở nào.. Theo con nên vì ở xa mỗi tháng hai hoặc ba lần ĐT về thăm bà, nếu bà không có ĐT, thì ĐT cho ai đó gần bà nhất và nhờ người ấy chuyển lời dùm..
- Thứ nhất hỏi xem bà có khỏe không.!
- Thứ hai đây là cách để cho bà thấy rằng "Con vẫn yêu thương và biết ơn mẹ, nhưng vì muốn tu con đành xa mẹ, vì xin mẹ không cho con phải làm như vậy.!
- Thứ ba là nhờ người nói hộ với bà là.. "Nếu con ở ngoài đời con sẽ khổ như những mái GĐ không yên ấm, nhưng nhờ biết ham tu, con được đi học và không vướng vào cái khổ của thế gian.!
Bảo đảm rằng, mẹ cô sẽ có suy nghĩ và thức tỉnh lại, không la rầy cô nữa.).. Cô ấy đã thành công
Sau lần đó cô về thăm mẹ, mẹ của cô rất hoan hỉ, và còn đòi theo vào Chùa cho biết Chùa nữa..
Nhờ vậy cô lại độ luôn mấy người anh trai, biết cúng dường cho cô có thêm phương tiện tu học..
Cô lấy Đạo Hạnh nhờ mấy người chị dâu chăm nom cho mẹ, cô lo tu và hồi hướng cho mọi người.. Ai cũng vui hết..
Con XG ở gần GĐ
Nếu XG ở gần nhà hay trong cùng thành phố, Xã quận, thì hãy siêng năng ghé thăm..
- Thứ nhất dùng lời khuyên nhắc nhỡ "Niệm Phật và tránh bớt sát sanh"
- Thứ hai là hãy tự tay bưng nước, bưng cơm mời ăn.. Hãy làm mọi cách cho cha mẹ cảm động mà nghe lời khuyên, đôi khi ngồi nói truyện lồng pháp tu trong ấy nữa..
Nhớ mỗi lần ra khỏi nhà, đều nhờ anh, chị hay em trông nom cha mẹ cẩn thận.. Và hãy cảm ơn các vị đã trông coi cha mẹ nghiêm chỉnh..
- Thứ ba trường hợp bận không về được, phải ĐT về thăm hỏi luôn luôn..
Nếu có ai đó hỏi mắc mứu "Đi tu mà sao về nhà hoài vậy.?" Hãy trả lời.. Lúc cha mẹ tôi còn đó, phận làm con biết ơn sanh dưỡng, không tính vào có tu hay không tu.. Đây là cách để lòng khỏi ân hận khi cha mẹ không còn nữa.! (Đây là cách nhắc khéo kẻ mắc mứu đã hỏi cho họ thức tỉnh)
Tính cách của người XG khi về GĐ thăm cha hay mẹ.. Không nên cười đùa, như lúc chưa XG hãy thật nghiêm túc và cẩn trọng khi thốt lời.. Ăn uống luôn phải có tính cách nghiêm trang.. Đây là cái gương cho người trong GĐ và người chung quanh. Không nổi nóng khi có ai đó trêu chọc.. Sự bình thản là động cơ làm cảm động GĐ hầu mới độ được GĐ..
Bởi vì người đã XG, dù cho ở bất cứ đâu cũng Tu được.. Dù cho có ở chung với người trong GĐ để phục vụ cho cha mẹ, tính cách và lời ăn tiếng nói, đến sự thanh tịnh vẫn không thay đổi..
Nơi động mà tâm hạnh vẫn thanh tịnh mới đúng là người XG.
Với Cha Mẹ, hay anh em con cháu, họ nhìn tính cách của người XG họ sẽ sanh tâm kính nể hay chê trách, đều do mình có xử sự đúng hay sai.. Dù cho một lúc nào đó, vì hoàn cảnh phải ở với họ một thời gian, dài hay ngắn..
Họ và mình trong một ngôi nhà.. Như trên bàn thờ có một ông Phật -> Mà ông Phật hiện thân làm người XG đang hiện diện tại đó.. vậy họ = người trong nhà là chúng sanh, ở cùng trong một GĐ mà thôi. Việc riêng của họ chớ tham gia, lo tu và lo phụng dưỡng cha hay mẹ .. Luôn phải nhớ trong lòng như vậy..
Sự nhận định của chúng sanh rất nhạy bén, họ sanh lòng quý mến, xem như người XG đã thành công từng bước, trên con đường tu học mà có kèm theo sự trả ơn song song nhau. Mytt mong rằng các vị hãy thí nghiệm đi, rồi mới thấy lòng mình thanh thản nhẹ nhàn, như người trả được nợ vậy.
Kể truyện
Như tôi mytt đút cơm cho mẹ tôi ăn, đôi khi tôi phải thuyết pháp cho bà nghe.. Tôi nói: Má ơi con đang mệt lắm, má có thương con hãy ăn nhanh nhanh lên, má khỏe, con cũng khỏe nữa, má thương con má sẽ có phước lắm, má có phước thì các con má mới làm ăn suông sẽ có tiền về thăm má.. Hỏi má có muốn các con má về thăm má không.?
Mẹ tôi liền trả lời: Tôi muốn tụi nó về thăm lắm.. Vậy má ráng ăn cho no thì mới mau khỏe mạnh .. Thế là mẹ tôi ăn nhanh hơn..Tôi liền tỏ thái độ vui mừng cho bà nhìn thấy để bà vui và cười.. Ăn xong tôi nói: Bây giờ má nằm và lần chuỗi niệm Phật và hồi hướng đến các con của má nha.. Long thần hộ Pháp thấy má có lòng, họ thương mà gia hộ cho các con của má luôn bình an, thoát được tai nạn.. Bà ừ và nằm niệm Phật.
Đôi lúc bà nhắc người này người kia, Tôi mytt phải khuyên bà là: Má đừng nhớ bất cứ ai, mà chỉ cần nhớ 1 ông Phật thôi, vì khi nhớ ông Phật tâm của má sẽ bình yên, mau lành bịnh, các con má được hưởng phước của má tai qua nạn khỏi.. Bà ừ rồi lại niệm Phật không nhắc ai nữa.
Vài lời chia xẻ vài trường hợp trong vô số trường hợp, kính mong các vị xem thông cảm cho Mô Phật.