(III) (83) CỘI RỄ CỦA SỰ VẬT
1. - Này các Tỷ-kheo, nếu các du sĩ ngoại đạo đến hỏi: "Thưa Hiền giả, tất cả pháp lấy gì làm căn bản? Tất cả pháp lấy gì làm sanh khởi? Tất cả pháp lấy gì làm tập khởi? Tất cả pháp lấy gì làm chỗ tụ hội? Tất cả pháp lấy gì làm thượng thủ? Tất cả pháp lấy gì làm tăng thượng? Tất cả pháp lấy gì làm tối thượng? Tất cả này pháp lấy gì làm lõi cây?" Được hỏi vậy, này các Tỷ-kheo, các Thầy trả lời các du sĩ ngoại đạo ấy như thế nào?
2. - Bạch Thế Tôn, đối với chúng con, các pháp lấy Thế Tôn làm căn bản, lấy Thế Tôn làm lãnh đạo, lấy Thế Tôn, Thế Tôn hãy thuyết ý nghĩa lời nói này. Sau khi nghe Thế Tôn, các Tỷ-kheo sẽ thọ trì.
- Vậy này các Tỷ-kheo, hãy nghe và khéo tác ý, Ta sẽ giảng.
- Thưa vâng, bạch Thế Tôn.
Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn nói như sau:
3. - Này các Tỷ-kheo, nếu các du sĩ ngoại đạo có hỏi như sau:
i. "Thưa Hiền giả, tất cả pháp lấy gì làm căn bản?
ii. Tất cả pháp lấy gì làm sanh khởi?
iii. Tất cả pháp lấy gì làm tập khởi?
iv. Tất cả pháp lấy gì làm chỗ tụ hội?
v. Tất cả pháp lấy gì làm thượng thủ?
vi. Tất cả pháp lấy gì làm tăng thượng?
vii. Tất cả pháp lấy gì làm tối thượng?
viii. Tất cả này pháp lấy gì làm lõi cây?"
Được hỏi vậy, này các Tỷ-kheo, các Thầy trả lời như sau:
i. "Này chư Hiền, các pháp lấy dục làm căn bản.
ii. Tất cả pháp lấy tác ý làm sanh khởi.
iii. Tất cả pháp lấy xúc làm tập khởi.
iv.Tất cả pháp lấy thọ làm chỗ tụ hội.
v. Tất cả pháp lấy định làm thượng thủ.
vi. Tất cả pháp lấy niệm làm tăng thượng.
vii. Tất cả pháp lấy tuệ làm tối thượng.
viii. Tất cả pháp lấy giải thoát làm lõi cây".
Được hỏi như vậy, này các Tỷ-kheo, các Thầy hãy trả lời cho các du sĩ ngoại đạo ấy như vậy.
http://www.quangduc.com/kinhdien/tangch ... chi09.html
Bài Pháp này được kết tập trong phẩm Niệm, chương 8 Pháp - Tăng Chi Bộ kinh
Chúng ta thấy trong câu hỏi của Thế Tôn đề cập đến 8 Pháp, tương ứng như vậy có 8 câu trả lời. Như vậy:
"Tất cả pháp lấy định làm thượng thủ" được lặp lại 2 lần là sự trùng lặp do khâu biên dịch hay là khâu đánh máy..., có thể lược bỏ bớt.
i.
"các pháp lấy dục làm căn bản"
Pháp này cũng có phần dễ hiểu, phàm con người làm điều gì cũng có mục tiêu chủ đích, 1 người làm việc mà ko biết để đạt mục đích gì đc xem là người ko có trí, nhưng cái mục tiêu chủ đích đó phụ thuộc vào
'ham thích'/'ham muốn' của mỗi người; ví dụ : học sinh đi học là để có kiến thức nhưng mỗi em lại thích các môn khác nhau, sinh viên đi học/ thực tập là để có bằng để dễ xin việc làm nhưng các em lại muốn chọn ~ ngành khác nhau, người lớn làm việc là để có tiền sinh nhai và mỗi người cũng lựa chọn công việc theo sở thích của mình... do vậy cái 'ham muốn' đó là căn bản chi phối mọi hành động của con người mà trong bài Pháp này Thế Tôn gọi đó là
Dục. Tùy theo cái ‘Dục’ ấy là đúng Pháp hay phi Pháp mà sẽ cho kết quả tương ưng. Đây là lời giải nghĩa về chữ ‘Dục’ thuận theo thế gian theo cách dễ hiểu nhất. Nhưng ở 1 thời Pháp khác, Thế Tôn cũng đã nhắc đến danh tự
“lấy dục làm căn bản” :
“- Bạch Thế Tôn, có phải có năm thủ uẩn này: tức là sắc thủ uẩn, thọ thủ uẩn, tưởng thủ uẩn, hành thủ uẩn, thức thủ uẩn?
- Này Tỷ-kheo, có năm thủ uẩn, tức là sắc thủ uẩn... thức thủ uẩn.
5) Lành thay, bạch Thế Tôn.
Tỷ-kheo ấy hoan hỷ, tín thọ lời Thế Tôn dạy, rồi hỏi thêm Thế Tôn một câu khác:
- Bạch Thế Tôn, năm thủ uẩn này lấy gì làm căn bản?
- Này Tỷ-kheo, năm thủ uẩn này lấy dục làm căn bản.
6) Lành thay, bạch Thế Tôn...
- Bạch Thế Tôn, chấp thủ ấy là năm thủ uẩn ấy hay chấp thủ ngoài năm thủ uẩn?
- Này Tỷ-kheo, chấp thủ ấy không là năm thủ uẩn ấy và chấp thủ cũng không phải ngoài năm thủ uẩn. Nhưng chỗ nào có Tham và Dục, chỗ ấy có chấp thủ.
7) Lành thay, bạch Thế Tôn.
Tỷ-kheo ấy... hỏi Thế Tôn một câu hỏi khác:
- Có thể chăng, bạch Thế Tôn, trong năm thủ uẩn, có sự sai khác về DỤC và THAM?
Thế Tôn đáp :
- Có thể có, này Tỷ-kheo.
Ở đây, này Tỷ-kheo, có người nghĩ như sau: "Mong rằng trong tương lai, ta sẽ có sắc như vậy! Mong rằng trong tương lai ta sẽ có thọ như vậy! Mong rằng trong tương lai, ta sẽ có tưởng như vậy! Mong rằng trong tương lai ta sẽ có các hành như vậy! Mong rằng trong tương lai ta sẽ có thức như vậy!" Như vậy, này Tỷ-kheo, có thể có sự sai khác về dục và tham trong năm thủ uẩn.” -
http://www.quangduc.com/kinhdien/tuongu ... 3-22b.html
thời Pháp này Thế Tôn giảng quá rõ về sự sai khác giữa
dục &
tham và sự tương hợp của 2 Pháp ấy, tức "
dục +
tham mới =
chấp thủ"; đơn giản hơn, chúng ta thường nghe lời dạy là
"thiểu Dục tri túc"; như vậy, Thế Tôn nói rõ là
'thiểu Dục' chứ không phải là
'vô Dục', và nếu ko có
tham làm sở duyên thì vẫn ko tác thành
chấp thủ, do vậy mọi người hãy cứ
Dục nhưng phải khéo đúng Pháp và ko được để cho
tham lôi kéo đi (ko khéo lại giống 1 ngoại đạo năm xưa đã đến cật vấn Thế Tôn là tại sao lại chặn đứng mọi nguồn vui sống của con người
).
Nếu chiếu theo yếu chỉ :
"Ta chỉ nói về KHỔ và con đường đưa đến KHỔ diệt" thì cần hiểu chữ
'Dục' ở pháp thứ nhất này là
'tham dục đối với 5 uẩn' là đúng ý lời dạy này của Thế Tôn.
ii.
"Tất cả pháp lấy tác ý làm sanh khởi"
Pháp này tương ưng với câu mở đầu trong kinh Pháp cú "Ý dẫn đầu các Pháp. Ý làm chủ ý tạo". Chỗ này khá vi tế, hãy quán lại xem chúng ta có làm điều gì mà 'ý nghĩ' ko khởi lên đầu tiên hay ko? sự kiện này ko thể xảy ra. Trước khi làm bất cứ điều gì thì 'ý nghĩ' đều phải khởi lên đầu tiên rồi sau mới có các hành động tiếp nối, ví dụ : khi đang xem tivi mà một đứa trẻ đứng dậy đi học bài thì Pháp đầu tiên sanh khởi phải là 'ý muốn đi học bài', nếu 'ý muốn đi học bài' ko sanh khởi thì đứa trẻ ấy vẫn dán mắt vào tivi mà sự kiện đi học bài này ko xảy ra, tương ứng như vậy cho các hành động đi ăn, đi ngủ, đi tắm...
'Tác ý' là Pháp rất quan trọng, chính Pháp này dẫn dắt chúng sanh đi Luân hồi hay là đi ngược dòng vượt thoát Luân hồi. Thế Tôn đã dạy
tác ý chính là Nghiệp và pháp này tác thành Chánh tri kiến cho người học Pháp (chi phần đầu tiên của 8 Thánh Đạo) :
"6. Có hai duyên này, này các Tỷ-kheo, khiến tham sanh khởi. Thế nào là hai ? Tịnh tướng và không như lý tác ý. Những pháp này, này các Tỷ-kheo, là hai duyên khiến tham sanh khởi.
7. Có hai duyên này, này các Tỷ-kheo, khiến sân sanh khởi. Thế nào là hai ? Chướng ngại tướng và không như lý tác ý. Những pháp này, này các Tỷ-kheo, là hai duyên khiến sân sanh khởi.
8. Có hai duyên này, này các Tỷ-kheo, khiến tà kiến sanh khởi. Thế nào là hai ? Tiếng nói của người khác và không như lý tác ý. Những pháp này, này các Tỷ-kheo, là hai duyên khiến tà kiến sanh khởi.
9. Có hai duyên này, này các Tỷ-kheo, khiến chánh kiến sanh khởi. Thế nào là hai ? Tiếng nói của người khác và như lý tác ý. Những pháp này, này các Tỷ-kheo, là hai duyên khiến chánh kiến sanh khởi." -
http://www.quangduc.com/kinhdien/tangch ... chi11.html
Như vậy, để dẫn dắt cho thân tâm mình thoát khỏi các lậu hoặc, chính 'tác ý' phải làm cho sanh khởi.
iii.
"3. Tất cả pháp lấy xúc làm tập khởi."
Ở Pháp này, danh tự
'Xúc' đồng nghĩa và đồng văn với danh tự
'Xúc' trong 12 Nhân Duyên. Ở đây, ý Thế Tôn muốn nói 'Xúc' là duyên cho sự 'tập khởi' của Khổ hay toàn bộ Khổ uẩn này. Thế Tôn tuyên bố như sau :
"5) Này Upavàna, Ta đã nói Khổ do duyên mà sanh. Do duyên gì? Do duyên xúc. Nói như vậy là đáp đúng lời Ta tuyên bố, không xuyên tạc Ta không đúng sự thực; pháp được trả lời là thuận pháp và một vị đồng pháp nào có muốn cật vấn cũng không tìm được lý do để chỉ trích." -
http://www.quangduc.com/kinhdien/tuongu ... 02-12.html
và thế nào là
Xúc ? -
".. Này các Tỷ-kheo, có sáu xúc thân này: nhãn xúc, nhĩ xúc, tỷ xúc, thiệt xúc, thân xúc, ý xúc. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là xúc"
(vậy Xúc có nghĩa là sự tiếp xúc, sự xúc chạm các giác quan của cở thể với đối tượng bên ngoài, tuỳ theo chỗ ứng hợp của giác quan nào trên cơ thể mà sẽ có tên gọi tương ưng : nhãn Xúc, ... , ý Xúc)
và Pháp này liên hệ mật thiết với chi phần tiếp theo trong 12 Nhân duyên, đó là '
Thọ' => iv.
"4. Tất cả pháp lấy thọ làm chỗ tụ hội"
Phàm là con người thì ai cũng mong muốn đi tìm hạnh phúc, đi tìm sự an lạc cho cuộc đời mình. Âu cũng là mong muốn rất chính đáng của con người. Nhưng cách họ làm, phương tiện họ đi tìm là ko đúng Pháp nên kết quả là 'hạnh phúc an lạc' thì luôn ở đâu xa mà đau Khổ thì tràn trề ngay trước mắt. Vì họ
cảm nhận hạnh phúc an lạc = cái
Thọ uẩn này, mà bản chất của
Thọ uẩn là KHỔ nên rốt cuộc họ cũng không thể thoát khỏi KHỔ. Nói đến chỗ này chúng ta muôn vàn cung kính và đảnh lễ Thế Tôn, Người đã dựng lên con đường chân chính và đúng Pháp giúp cho chúng hữu tình có thể tu tập Giải thoát KHỔ.
các Pháp tiếp theo như
"Định, Niệm, Tuệ,.." thì chư ĐH đã giảng khá đầy đủ. Tuy có chỗ văn sai khác nhưng thật ra nghĩa cũng tương đồng, ví dụ : Giải thoát ~ Niết bàn, lõi cây ~ cứu cánh, ...
tóm lại:
4 pháp đầu là Thế Tôn nói về con đường đi vào Luân hồi của các loài hữu tình, 4 pháp sau là Thế Tôn nói về con đường đi ra khỏi Luân hồi của các loài hữu tình.
Đây là ý nghĩa trọn vẹn lời dạy của Thế Tôn và Ngài muốn các đệ tử cần trả lời đúng Pháp khi có người đến hỏi.
Chúc chư ĐH an lạc và thành tựu trong thánh Pháp của Thế Tôn !